
1.48 Tôi sẽ gặp lại thú cưng của tôi trên Thiên đàng chứ?
Thiên Chúa đã trao các loài vật cho con người chăm sóc (St 2,19-20)St 2,19-20: Đức Chúa là Thiên Chúa lấy đất nặn ra mọi dã thú, mọi chim trời, và dẫn đến với con người, xem con người gọi chúng là gì: hễ con người gọi mỗi sinh vật là gì, thì tên nó sẽ là thế.Con người đặt tên cho mọi súc vật, mọi chim trời và mọi dã thú, nhưng con người không tìm được cho mình một trợ tá tương xứng.. Thánh Phanxicô là một ví dụ điển hình tuyệt vời về cách chúng ta yêu thương loài vật, không lạm dụng chúng. Đôi khi chúng ta có mối liên kết mật thiết với loài vật.
Có nhiều điểm khác biệt giữa loài người và loài vật [>1.3], chẳng hạn, trong thực tế các loài động vật hành động theo bản năng trong khi con người có thể suy nghĩ bằng lí trí. Kinh Thánh nhắc đến các loài động vật như những chủng loại, nhưng nhắc đến con người như hữu thể độc nhất. Thiên Chúa có chủ ý khi tạo nên từng người trong chúng ta. Ngoài sự sống trần gian, các loài vật không có mục đích nào khác nữa. Nơi thiên đàng, chúng ta sẽ hoàn toàn hạnh phúc vì chúng ta sẽ tôn thờ Thiên Chúa mãi mãi. Do đó, trên thiên đàng, chúng ta sẽ không còn nhớ thú cưng nữa.
Ðiều răn thứ bảy quy định những gì?
Ðiều răn thứ bảy buộc phải tôn trọng tài sản của người khác, qua việc thực thi công bằng và bác ái, sống tiết độ và liên đới. Ðặc biệt, điều răn này đòi buộc:
- tôn trọng các lời hứa và các hợp đồng đã cam kết;
- đền bù những điều bất công đã gây ra và hoàn trả những gì đã trộm cắp;
- tôn trọng sự toàn vẹn của công trình sáng tạo, bằng cách sử dụng khôn ngoan và chừng mực những tài nguyên khoáng chất, thực vật và động vật trong vũ trụ, đặc biệt quan tâm đến những loài có nguy cơ bị tuyệt chủng. [TYGLHTCG 506]
Phải đối xử với các loài vật thế nào?
Các loài vật cũng như ta, là tạo vật Thiên Chúa dựng nên. Ta cần để ý chăm sóc chúng, vui có chúng như Thiên Chúa vui trong các thụ tạo của Người..
Các loài vật cũng là loại thụ tạo có cảm giác. Hành hạ chúng và đánh đập chúng đau, giết chúng vô cớ đều là tội. Tuy nhiên không ai được yêu loài vật hơn là yêu người thân cận. [Youcat 437]
Trong con người, linh hồn và thân xác tạo thành một sự thống nhất như thế nào?
Con người là một hữu thể vừa thể xác, lại vừa tinh thần. Trong con người, tinh thần và vật chất tạo thành một bản thể duy nhất. Sự thống nhất này rất sâu xa đến độ, nhờ nguyên lý tinh thần là linh hồn mà thể xác, vốn là vật chất, trở thành một thân xác con người sống động, và được dự phần vào phẩm giá "là hình ảnh của Thiên Chúa”. [TYGLHTCG 69]
Linh hồn là gì vậy?
Linh hồn là cái làm cho ta thành một con người. Nó là nguyên lý linh thiêng của sự sống, và là cái sâu thẳm nhất trong con người. Linh hồn làm cho thể xác vật chất trở nên thân xác sống động của con người. Nhờ linh hồn, con người có thể xác nhận cái "Tôi" của mình, và đứng trước Thiên Chúa như một cá thể không ai thay thế được.
Con người là một hữu thể có xác và hồn. Hồn con người có phận vụ khác hơn phận vụ xác và không thể cắt nghĩa được dựa theo cấu tạo sinh lý của họ. Trí khôn nói cho ta rằng: “phải có một nguyên lý linh thiêng nối kết với xác, mà không vì thế cũng giống y như xác. Ta gọi là «hồn». Mặc dù không thể dùng khoa học để chứng minh là có linh hồn, tuy nhiên nếu không đếm xỉa tới cái yếu tố linh thiêng làm chủ vật chất này, ta không thể hiểu được rằng con người là một hữu thể linh thiêng. [Youcat 62]
Do đâu con người có linh hồn?
Linh hồn người ta do Thiên Chúa trực tiếp dựng nên, chứ không phải là "sản phẩm" bởi cha mẹ.
Hồn của con người không thể là sản phẩm do tiến trình biến hóa của vật chất, cũng không phải là kết quả của cha mẹ sinh ra. Mỗi con người sinh ra là một ngôi vị độc nhất và linh thiêng, Hội Thánh giải nghĩa mầu nhiệm này như sau: Thiên Chúa ban cho ta một linh hồn không thể chết được, dù khi ta chết ta phải lìa khỏi xác để chờ khi sống lại xác được nhập lại với ta. Nói “Tôi có linh hồn” có nghĩa là: “Thiên Chúa không tạo dựng tôi như một sự vật, nhưng như một ngôi vị và mời gọi tôi có quan hệ không ngừng với Người”. [Youcat 63]
Đối với những thụ tạo khác, không được tạo ra cho sự đời đời thì chết nghĩa là chấm sự tồn tại; còn con người, tội lỗi tạo ra vực sâu và ta có thể thể bị chôn vùi ở đó mãi mãi nếu Thiên Chúa Cha không đưa tay từ Trời xuống cứu ta. [ĐGH Benedictô XVI, Bài giảng 13/1/2008]