
1.23 Tại sao tổ phụ Abraham lại rất quan trọng như vậy?
Ông Abraham hầu như đã có được mọi thứ ông muốn khi Chúa bảo ông bỏ lại quê hương và sản nghiệp để, cùng với gia đình, đi đến vùng đất mà Thiên Chúa sẽ chỉ cho ông (St 12,1)St 12,1: Đức Chúa phán với ông Áp-ram: “Hãy rời bỏ xứ sở, họ hàng và nhà cha ngươi, mà đi tới đất Ta sẽ chỉ cho ngươi”.. Thiên Chúa hứa con cháu ông sẽ nên đông đúc. Abraham đã tín thác vào Thiên Chúa, và quả thật như thế, mặc dù tuổi đã cao, ông Abraham và vợ là bà Sara đã sinh được một cậu con trai là Isaac (St 21,2-3)St 21,2-3: Bà Xa-ra có thai và sinh cho ông Áp-ra-ham một con trai khi ông đã già, vào thời kỳ Thiên Chúa đã hứa. Ông Áp-ra-ham đặt tên cho đứa con sinh ra cho ông là I-xa-ác, đứa con mà bà Xa-ra sinh ra cho ông..
Như một thử thách cuối cùng, Thiên Chúa bảo Abraham hiến tế con trai ông. Bất chấp đau khổ, ông vẫn tự nguyện vâng lời, nhưng Thiên Chúa đã ngăn ông đúng lúc. Abraham cho thấy ông đặt tình yêu Thiên Chúa trên tất cả mọi sự, và bằng cách đó, ông cộng tác với kế hoạch của Thiên Chúa . Thiên Chúa có thể làm mọi thứ vĩ đại qua chúng ta nếu chúng ta tín thác và cộng tác với Ngài.
Thiên Chúa tỏ mình ra trong Cựu ước thế nào?
Thiên Chúa tỏ mình ra trong Cựu ước như là Đấng dựng nên thế giới này vì Tình yêu, và Người trung tín với loài người, cả sau khi họ sa ngã phạm tội xa cách Người.
Thiên Chúa tự mặc khải trong lịch sử: Người đã ký giao ước với ông Nôê để cứu độ mọi loài sinh vật. Rồi kêu gọi ông Abraham để ông trở nên Cha của nhiều dân tộc (Kn 17,5) và Người qua ông mà chúc phúc cho muôn dân trên trái đất (Kn 12,3). Dân Israel, phát xuất từ Abraham trở nên sở hữu riêng của Người. Với ông Môsê Người tỏ cho ông Tên của Người. Tên rất huyền bí được ghi chép thường là dưới hình thức Yahvê, nghĩa là, “Ta là đấng hiện hữu”. Người giải thoát Israel khỏi nô lệ Ai Cập, ký với dân giao ước ở núi Sinai và ban cho dân Luật của Người qua ông Môsê. Thiên Chúa không ngừng sai đến với dân các tiên tri để kêu gọi họ ăn năn trở lại và đổi mới giao ước. Các tiên tri loan báo rằng Thiên Chúa sẽ ký kết một giao ước mới và vĩnh viễn để đem lại một sự đổi mới triệt để và sự cứu độ dứt khoát. Giao ước này sẽ ban cho cả nhân loại. [Youcat 8]
Trong Thánh Kinh, ai là những nhân chứng chính yếu cho việc vâng phục đức tin?
Có rất nhiều chứng nhân, nhưng đặc biệt là hai vị: Ông Abraham, dù bị thử thách, "vẫn vững tin vào Thiên Chúa" (Rm 4,3) và luôn vâng phục tiếng gọi của Ngài; vì thế ông trở thành "tổ phụ của tất cả những người tin" (Rm 4,11.18); Ðức Trinh Nữ Maria, trong suốt cuộc đời đã thể hiện một cách tuyệt vời sự vâng phục đức tin: "Fiat mihi secundum verbum tuum - xin Chúa làm cho tôi như lời sứ thần nói" (Lc 1,38) [TYGLHTCG 26]
Chúng ta có thể trả lời Thiên Chúa thế nào khi Người nói với chúng ta?
Chúng ta trả lời Thiên Chúa khi chúng ta tin Người.
Người muốn tin cần có một tấm lòng biết nghe theo lương tri (1V 3, 9). Thiên Chúa tìm tiếp xúc với ta bằng nhiều cách. Mỗi lần gặp gỡ ai, mỗi lần thán phục trước quang cảnh thiên nhiên, mỗi việc tình cờ hiển nhiên, mỗi thách đố, mỗi đau khổ đều có ẩn giấu một sứ điệp mà Thiên Chúa muốn gửi ta. Một cách rõ ràng hơn, Người muốn nói với ta qua Lời Người hoặc qua tiếng lương tâm của ta. Người nói với ta như nói với những người bạn. Như vậy, ta cần trả lời Người, hoàn toàn trông cậy vào Người, học hỏi để hiểu biết Người hơn và đón nhận ý muốn Người không có giới hạn. [Youcat 20]
Nhờ giao ước với ông Abraham (trích St 15, 18) và qua ông Môsê là giao ước với It-ra-en (trích Xh 24, 8), Thiên Chúa đã dành một dân tộc cho riêng mình và mạc khải cho họ biết,qua lời nói và việc làm, rằng Ngài là Thiên Chúa duy nhất, chân thật và hằng sống. Ý định của Ngài là để dân It-ra-en học biết đường lối của Ngài với nhân loại, và nhờ lắng nghe tiếng Ngài qua các tiên tri mà từ từ thấu hiểu đường lối ấy một cách trọn vẹn hơn, rõ ràng hơn, làm cho họ trở thành một dân được muôn nước biết đến. [ĐGH Benedicto XVI, Tông Huấn Verbum Domini, s.11]