5.18 Chẳng phải cầu nguyện thì tốt hơn là đến bác sĩ sao?
Nhiều người hay nói rằng cậy vào bác sĩ là thiếu đức tin. Chẳng phải chính Đức Giêsu đã nói: “Anh em cứ xin thì sẽ được” đó sao?(Mt 7,7). Và Kinh Thánh cũng mời gọi chúng ta tin vào các phép lạ, vì “đối với Thiên Chúa, thì mọi sự đều có thể được” (Mt 19,26). Tuy nhiên đức tin phải được thể hiện và cần được hỗ trợ thông qua hành động của ta. Chúng ta không thể lười biếng mà phó mặc mọi thứ cho Thiên Chúa: Chúng ta cộng tác với hồng ân của Ngài. Đức Giêsu đã nói: “Người khỏe mạnh không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần” (Mt 9,12). Nói như thế,Người đã xác nhận cách gián tiếp rằng chúng ta cần sự giúp đỡ của các bác sĩ khi chúng ta lâm bệnh. Sự sống và thân thể là món quà của Thiên Chúa ban cho ta, và ta có nghĩa vụ làm mọi thứ có thể để bảo vệ và chăm sóc món quà này. Điều đó bao gồm cả việc thăm khám bác sĩ khi cần. Điều này đã rõ ràng ngay từ đầu. Ví dụ, Thánh Luca từng là một thầy thuốc (Cl 4,4) và những bệnh viện đầu tiên là do Hội Thánh thành lập.
Môt đằng chúng ta được mời gọi làm những gì có thể để chữa lành thân thể, đằng khác quan trọng không kém là việc cầu nguyện: “Ai trong anh em đau khổ ư? Người ấy hãy cầu nguyện”(Gc 5,13). Và khi có người bệnh nặng, đừng ngần ngại nhờ một linh mục để ngài cầu nguyện cho họ. Chúng ta có thể và chúng ta nên xin Thiên Chúa ban cho những gì cần thiết. Nhưng đức tin của ta còn giá trị gì nếu ta không thể hiện điều ấy qua việc làm? Thánh Giacôbê chẳng đã nói:” Cũng vậy, đức tin không có hành động thì quả là đức tin chết” (Gc 2,17). Và trong trường hợp này “hành động” có nghĩa là chăm sóc thân thể của ta, thăm khám bác sĩ khi cần thiết.
→ Đọc thêm trong sách