
3.25 Những cử chỉ, dấu chỉ và màu sắc có ý nghĩa gì?
Trong phụng vụ chúng ta thực hiện những tư thế khác nhau: đứng, quỳ, ngồi, phủ phục… Đây là các cách khác nhau của việc tham dự nhiệt thành vào cử hành phụng vụ. Chẳng hạn, khi cầu nguyện, chúng ta khoanh tay lại và không làm việc gì khác.
Năm màu trong phụng vụ, dành cho áo lễ của linh mục và trang trí bàn thờ, là trắng, đỏ, tím, hồng và xanh. Mỗi màu sắc gắn liền với những dịp lễ đặc biệt, hoặc những mùa riêng biệt trong một năm phụng vụ.
Phụng vụ được cử hành thế nào?
Việc cử hành Phụng vụ được kết thành bằng các dấu chỉ và biểu tượng. Ý nghĩa của những dấu chỉ và biểu tượng này được bắt nguồn trong công trình tạo dựng và trong các nền văn hóa nhân loại, được xác định trong các biến cố của Cựu Ước và được hoàn tất trọn vẹn trong Con Người của Ðức Kitô và trong các hoạt động của Người. [TYGLHTCG 236]
Các dấu chỉ Bí tích bắt nguồn từ đâu?
Một số dấu chỉ bắt nguồn từ công trình tạo dựng (ánh sáng, nước, lửa, bánh, rượu, dầu); một số khác từ đời sống xã hội (tẩy rửa, xức dầu, bẻ bánh); một số khác từ lịch sử cứu độ thời Cựu Ước (các nghi thức Vượt qua, các hy lễ, việc đặt tay, việc thánh hiến). Những dấu chỉ này, có một số được qui định và bất biến, đã được Ðức Kitô sử dụng và trở thành những phương tiện chuyển thông hoạt động cứu độ và thánh hóa của Người. [TYGLHTCG 237]
Tại sao có quá nhiều dấu hiệu và biểu tượng trong phụng vụ?
Thiên Chúa biết chúng ta không những là con người có tinh thần mà còn có thể xác nữa; vì thế chúng ta cần dấu hiệu và biểu tượng để thấu hiểu và diễn tả các thực tại thiêng liêng hay thâm sâu trong lòng.
Chúng ta luôn dùng những dấu hiệu để diễn tả những tâm tình thâm sâu giúp chúng ta hiểu nhau: những bông hồng, những hình vẽ … Thiên Chúa đã làm người cũng dùng những dấu hiệu của loài người để sinh sống và hành động giữa chúng ta: bánh và rượu, nước rửa tội, dầu của Thánh Thần. Còn chúng ta đáp lại các dấu hiệu thánh của Thiên Chúa bằng các dấu hiệu như cung kính, quì gối, đứng để nghe Lời Chúa, cúi mình, chắp tay. Trong lễ cưới chúng ta trang trí nơi Chúa hiện diện bằng những gì đẹp nhất: hoa, đèn, nhạc. Tuy nhiên cũng cần giải thích ý nghĩa của các dấu hiệu đó. [Youcat 181]
Tại sao ta phải xin ơn Chúa?
Chúa biết ta rất nhiều, Chúa biết ta cần những gì. Nhưng Chúa muốn ta khi đời sống thiếu thốn cứ nói với Chúa, cứ khóc lên, cứ nài xin, cứ than van, cứ cầu cứu Người, và ngay trong khi ta cầu nguyện ta cứ nói với Người về cuộc nổi giận của ta. Ta có thể bày tỏ việc cầu nguyện trong thái độ nữa.
Chắc chắn rằng Chúa cần các lời cầu xin của ta để giúp ta. Quyền lợi của ta là những “người xin xỏ” (xin với thái độ tự hạ mình). Người nào không xin và không muốn xin gì, họ đã khép mình lại. Con người phải cầu xin để mở lòng mình ra và quay về với tác giả mọi của cải. Người cầu xin là trở về với Chúa. Như thế việc cầu xin đặt con người vào đúng mối tương quan với Chúa Đấng tôn trọng tự do của ta. [Youcat 486]
Nếu Mùa Vọng là thời điểm đặc biệt để mời gọi ta cùng hi vọng vào Đấng-Sẽ-Đến, thì mùa Chay làm mới niềm hi vọng vào Đấng đã giúp ta vượt qua cái chết trở lại với sự sống. Cả hai mùa đều giúp thanh luyện – điều này được thể hiện qua màu phụng vụ giống nhau- nhưng theo một cách đặc biệt, Mùa Chay, mùa hoàn toàn hướng ta đến màu nhiệm Cứu Độ, được xem là “ con đường của sự trở lại chân chính”. [ĐGH Bênêdictô, Bài giảng Lễ Tro 6/2/2008]