
1.46 Hoả ngục giống cái gì?
Nếu một người có thể tự do chọn Chúa thì họ cũng có khả năng để chối từ Ngài, nếu không có khả năng từ chối, sự chọn lựa đó không còn bởi tự do nữa . Những ai ý thức và dứt khoát từ chối Thiên Chúa và tình yêu của Ngài thì tự chọn hỏa ngục. Trên thực tế, chúng ta không biết chính xác hỏa ngục trông thế nào.
Chúng ta biết đó là nơi không có niềm vui, vì hạnh phúc thực sự chỉ có thể được tìm thấy nơi Thiên Chúa. Hỏa ngục tràn ngập đau đớn và đau khổ. Tệ hơn nữa, nơi đó con người mãi mãi cô đơn vì sự ích kỉ của họ! Một sự đối lập với thiên đàng đến không thể tưởng tượng nổi! May thay, trong khi chúng ta còn ở trên trần gian này, chúng ta vẫn có thể chọn cách bày tỏ sự sám hối về tội lỗi của mình và đón nhận tình yêu cùng sự tha thứ của Thiên Chúa.
Người ta phân biệt tội theo tính chất trầm trọng của chúng như thế nào?
Người ta phân biệt tội trọng và tội nhẹ. [TYGLHTCG 394]
Khi nào người ta phạm tội trọng?
Người ta phạm tội trọng khi cùng lúc có chất liệu nặng, ý thức đầy đủ, và tự ý ưng thuận. Tội trọng phá huỷ đức mến trong chúng ta, cướp đi ân sủng thánh hoá và dẫn chúng ta đến cái chết đời đời trong hỏa ngục nếu không sám hối. Tội trọng được tha thứ cách thông thường nhờ Bí tích Rửa tội và Bí tích Thống hối, còn gọi là Bí tích Hòa giải. [TYGLHTCG 395]
Làm sao phân biệt tội nặng với tội nhẹ?
Tội nặng cắt đứt mối quan hệ tình yêu Chúa trong lòng ta, không còn tình yêu Chúa, không thể có hạnh phúc đời đời. Tội nhẹ chỉ làm tổn thương mối quan hệ với Chúa, tình yêu Chúa vẫn còn.
Một tội nặng cắt đứt con người với Thiên Chúa. Một tội như thế có thật, nếu nó phạm đến một giá trị quan trọng, nếu nó nổi lên chống lại sự sống hoặc chống lại chính Thiên Chúa (chẳng hạn giết người, phạm thượng chống lại Thiên Chúa, ngoại tình…) và nếu được phạm khi biết đầy đủ và ưng thuận hoàn toàn. Tội nhẹ liên quan đến những giá trị đứng sau các giá trị đã kể ở trước đây (danh dự, sự thật, tài sản…) hoặc là đã phạm mà không hiểu biết đầy đủ về giá trị của nó, và không hoàn toàn ưng thuận. Những tội này làm xáo trộn quan hệ với Thiên Chúa nhưng không cắt đứt. [Youcat 316]
Làm thế nào người phạm tội nặng có thể nối kết lại với Chúa được?
Họ có thể làm hòa với Chúa nhờ bí tích sám hối và hòa giải. [Youcat 317]
Thiên Chúa là Đấng nhân hậu vô biên, làm sao Ngài lại để có hỏa ngục ?
Thiên Chúa muốn "cho mọi người ăn năn hối cải" (2 Pr 3,9), nhưng vì Ngài đã tạo dựng con người có tự do và có trách nhiệm, nên Ngài tôn trọng các quyết định của họ. Vì thế, nếu cho đến lúc chết, con người vẫn còn nằm trong tội trọng, từ chối tình yêu nhân từ của Thiên Chúa, thì chính họ, với sự tự lập hoàn toàn, tự ý loại mình ra khỏi sự hiệp thông với Thiên Chúa. [TYGLHTCG 213]
Hỏa ngục là gì?
Hỏa ngục là tình trạng xa lìa đời đời với Thiên Chúa, thiếu vắng tình yêu cách tuyệt đối.
Ai chết trong tình trạng đã phạm tội nặng do biết rõ và cố tình mà không ăn năn hối cải, ai từ bỏ đến muôn đời tình yêu hay thương xót và tha thứ của Thiên Chúa, người đó tự loại bỏ mình ra khỏi sự hiệp thông với Thiên Chúa và các Thánh. Có thể có ai lúc chết được nhìn ngắm tình yêu tuyệt đối ở trước mặt mà cứ nhất định bỏ không? Ta không biết. Nhưng vì ta có tự do, nên có thể có. Chúa Giêsu luôn ngăn ngừa chúng ta đừng có dứt khoát chia ly với Chúa bằng cách không quan tâm gì đến những khốn khổ của anh chị em chúng ta. Chúa nói với mọi người ở bên trái rằng: “Quân bị nguyền rủa kia, đi đi cho khuất mắt Ta mà vào lửa đời đời… vì xưa Ta đói các ngươi đã không cho ăn… Ta bảo thật mỗi lần các ngươi không làm như thế cho một trong những người bé mọn nhất đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta vậy” (Mt 25, 41.45). [Youcat 161]
Nếu Thiên Chúa là Tình yêu thì sao lại có Hỏa ngục?
Không phải Thiên Chúa kết án con người vào hỏa ngục mà chính con người là kẻ tự kết án mình khi gạt bỏ tình yêu thương xót của Thiên Chúa. Họ tự tước mất cuộc sống vĩnh cửu khi chính họ tự ý loại mình ra khỏi sự thông hiệp với Thiên Chúa. [Youcat 162]
Chỉ có một loại lửa trong hoả ngục, nhưng không gây đau đớn cho tội nhân với cùng một cách, mỗi tội nhân cảm nhận sự trừng phạt theo tội của mình...Giống như niềm vui nơi thiên quốc không bao giờ ngừng, sự trừng phạt nơi hoả ngục cũng không bao giờ chấm dứt. [Thánh Gregory Cả, Đối thoại, quyển 4, 43 (ML 77, 401)]